Tôi sinh năm 1986,ôngdámbỏngườivợngoạitìxổ số miền nam chủ nhật vợ sinh năm 1990, cưới nhau năm tôi 27, vợ 23 tuổi, có thể nói là vừa đẹp. Trước khi cưới, mọi người đều bảo hai tuổi này là tam hợp, rất tốt, gia đình đều vui vẻ. Chúng tôi lấy nhau được 13 năm, có con gái học lớp năm, con trai năm tuổi. Cả hai quen và yêu nhau không phải kiểu sét đánh hay thề sống chết có nhau như trên phim, nhưng cũng có thể nói là có duyên vợ chồng.
Kinh tế gia đình khá tốt, nhiều người mơ ước. Tôi đi làm công ty từ sáng đến tối về, lương ổn định, không có thu nhập ngoài. Tuy nhiên, do tính chất công việc nên tôi ít có thời gian chăm sóc gia đình. Vợ tôi có cửa hàng quần áo gần nhà, làm ăn rất tốt, thu nhập tốt hơn tôi. Vì gần nhà nên vợ có thể sắp xếp dành thời gian cho gia đình. Chúng tôi có hai cái nhà, có ôtô, con cái ngoan ngoãn, hai bên nội ngoại đều có lương hưu nên vợ chồng tôi không phải lo lắng nhiều. Có thể nói là khá hoàn hảo trong mắt nhiều người. Bản thân tôi cũng nhận thấy như thế.
Về tính cách, ai cũng có hai mặt, không ai hoàn hảo cả. Vợ tôi đảm đang, tháo vát, hoạt bát, chăm lo gia đình đầy đủ, khá hợp với bố mẹ chồng. Tuy nhiên cũng có những tật xấu (trong mắt tôi) như hay quên, làm đâu để đó, khá luộm thuộm, sợ bị người khác mắng nên nhiều lúc hay nói loanh quanh, hay xem điện thoại, không để ý giao tiếp xung quanh.
Còn tôi ít khi uống rượu bia vì uống kém nhưng cũng thích tụ tập bạn bè, không hút thuốc, hay suy đoán lời nói người khác, ví dụ khi nào vợ trả lời loanh quanh, tôi cho rằng nói dối, không trung thực. Tôi thích gọn gàng, thi thoảng to tiếng với vợ do bất đồng một số việc, thích người khác làm theo ý mình nhưng cũng sẵn sàng chiều theo ý mọi người nếu thấy hợp lý, có thể nói là ác khẩu với vợ. Vợ chồng tôi không có kiểu tình cảm như những đôi khác. Vợ tôi rất hiếm khi đăng gia đình lên mạng xã hội trong khi tôi lại rất thích nên cũng thấy buồn. Tôi nhận thấy mình khá nhiều tật xấu, mãi không sửa được dù rất muốn.
Cách đây năm năm, tôi vô tình phát hiện vợ qua lại với người khác. Cả nhà suy sụp, không nghĩ một gia đình đầy đủ như thế lại phát sinh chuyện thế này. Vợ tôi khóc rất nhiều, cầu xin tha thứ. Sau một tháng, tôi cho vợ về nhà bố mẹ đẻ ở để hai bên gia đình bình tĩnh lại, sau đó quyết định cho em cơ hội, em giải thích là trống vắng tình cảm, bị bạn bè rủ rê. Còn tôi thì vì hai đứa con.
Sau khi quay lại, cuộc sống không còn như trước, mặt nặng mày nhẹ, quan hệ vợ chồng ít dần, thậm chí không có do hết cảm xúc và những hình ảnh xấu đó cứ loanh quanh trong đầu. Mới đây, tôi lại phát hiện vợ vẫn lén lút nhắn tin với người đó, lý do là anh ta dọa đăng tin lên mạng sẽ mất gia đình nên đành phải nhắn tin trả lời, còn có gặp nhau không thì tôi không quan tâm nữa. Tôi lại quyết định cho thêm cơ hội, lý do lớn nhất là không muốn hai con lớn lên thiếu tình cảm, thà hy sinh đời bố mẹ còn hơn để các con khổ. Hơn nữa tôi không có thời gian chăm sóc gia đình (do tính chất công việc) nên đành phải nhẫn nhục.
Tuy nhiên hiện tại tôi sống không vui vẻ, tình cảm không còn như trước, giằng xé nội tâm. Tôi muốn bỏ nhưng không dám bỏ. Mẹ, chị gái bảo đã tha thứ rồi thì quên chuyện cũ đi, vui vẻ sống tiếp. Tôi luôn nghĩ mình nhu nhược, không đáng mặt đàn ông. Vợ biết lỗi rồi nhưng tôi không chắc chắn em có thay đổi không. Vợ chồng không gần gũi nên luôn sống trong nghi ngờ. Tôi nên làm thế nào đây?
Anh Tuấn
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc